Một ngày mà buồn vui lẫn lộn..không biết nên vui hay nên buồn, tâm
trạng thì rối bời. Hôm nay có quá nhiều chuyện xảy ra, nó tác động làm
ta nghĩ lại chuỗi dài cuộc đời nó..
Phải chăng vui vì anh em được
gặp nhau sau hơn 2 năm xa cách..vui vì chuyến đi của nó rất tốt, nó đến
được nhiều nơi..tiếp xúc được với nhiều người..có người rất tốt với nó,
dù chỉ mới gặp nhau lần đầu mà rất nhiệt tình giúp đỡ mình trong những
ngày ở nơi này. Nó gắp được anh một người mà mình yêu quý và ngưỡng
mộ...
Nhưng rồi cũng từ đó làm nó thêm buồn...buồn vì nó hơi vô
tâm với người đã giúp đỡ nó nhiệt tình..buồn vì nhìn thấy phong cách của
anh ở nơi này làm nó cũng nhớ tới những điều trước đây và hiện giờ của
nó, nhìn cách anh nói chuyện nó đã tác động vào nó một cái gì đó, để rồi
buổi tối hôm nay... Khi đọc kinh trong Nhà Thờ mình đã quỳ để nghĩ lại
những việc nó làm những điều nó thực hiện và tội lỗi của nó.