Thứ Hai, 30 tháng 9, 2013

Gieo nhân lành gặt quả đẹp

Một hôm, một người đàn ông trông thấy một bà lão với chiếc xe bị hư đậu bên đường. Tuy trời đã sẫm tối anh vẫn có thể thấy bà đang cần sự giúp đỡ. Vì thế anh lái xe tấp vào lề đậu phía trước chiếc Mercedes của bà rồi bước xuống xe. Chiếc xe cũ kỹ của anh vẫn nổ máy khi anh tiến đến trước mặt bà. Dù anh tươi cười nhưng bà lão vẫn tỏ vẻ lo ngại.

Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013

Bạn đang “Sống” hay đang “tồn tại”?





Vẫn những thói quen không biết bắt đầu tự bao giờ, cứ mỗi sáng thức dậy tôi thường đến bên cửa sổ hít một hơi thật dài, nhìn ra khoảng không rộng lớn bên ngoài và tự nhủ rằng, sẽ ổn thôi…

Tôi không chỉ dành lời tự sự đó cho bản thân mình, tôi dành thêm một phần cho những người mà tôi gặp và giao tiếp mỗi ngày, dường như cuộc sống nhộn nhịp này đang lẳng lặng lấy đi những khoảng riêng của mỗi người, những công việc, tiền bạc, tình cảm… và cứ như vậy họ bị cuốn trôi.

Thứ Năm, 26 tháng 9, 2013

Muối Nhạt

Có đôi lúc quên mình người có đạo.
Giữa chợ đời mê mải chuyện hơn thua.
Con người sống đâu chỉ cần cơm áo.
Biết vậy rồi vẫn sáng nắng chiều mưa.

Có đôi lúc đớn hèn không dám nói.
Co rúm mình vì một chút hư danh.
Con sự sáng lại nương nhờ bóng tối.
Ngọn đèn ơi! Sao nấp mãi sau mành.

Có đôi lúc muối không còn là muối.
Biết lấy gì để ướp cõi nhân gian.
Lòng chai đá và tình yêu cằn cỗi.
Mặn lên đi! Dẫu có chút muộn màng.

Hạnh Phúc Là Người Công Giáo


Tôi sung sướng được làm người Công giáo 
Tiếng chuông lành đã ru ẵm hồn tôi 
Như ngày xưa khi mới bước vào đời 
... Cánh tay mẹ ấp yêu từng giây phút. 
Khi thù ghét bốc lên cao ngùn ngụt 
Chung quanh tôi thì ý đẹp yêu thương 
Toả mùi thơm như vạn đoá hoa hường 
Và mát mẻ như trời sương mùa hạ.
Lòng mến Chúa làm tan đi tất cả 
Những đau thương, tê tái, những bất công, 
Những cuồng say, mê đắm, những bão giông
Đang gầm thét trên biển trần điên đảo. 

Quay về

Lần đầu tiên trong cuộc đời kể từ ngày đầu tiên con được rước Ngài vào lòng đến giờ, thời gian này là khoảng thời gian dài nhất, nhiều nhất. Hơn 3 tháng nay tâm hồn con khô héo, con không còn cảm nhận được Ngài ở bên con nữa, đời sống thiêng liêng của con bê trể, không còn những giờ tham dự thánh lễ sốt sắng, những giờ chiêm ngắm Thánh Thể, những chuỗi kinh tối mà con vẫn hay  đọc, những lần tâm hồn con thấy yêu Ngài quá đỗi.. ôi những lần mà tâm hồn cảm thất bình an nay đâu mất rồi...
Ngài ơi sao sao con muốn quay về, muốn về với Ngài, muốn trở lại như ngày xưa, ngày đó con yêu Ngài quá đỗi và hạnh phúc. Thế nhưng con đang chậm chân..con đang phân vân..hay là con đang mất đi  ơn Ngài trong lúc này, con không còn đủ can đảm để quay về...lòng con sợ hãi, hoang mang. Ngài ơi ! xin hãy giúp con mạnh mẽ trong lúc này, dám chấp nhận để bước tới và quay về. Để con được trở về như ngày đó... ngày đó con luôn sống trong tình yêu Ngài....